Hiện tại có không ít người chủ trương rằng nên hợp tác với China để an yên mà phát triển, viện dẫn lý do rằng dù cho đất nước đó có ai hay đảng phái nắm quyền thì cũng sẽ là một nước bá quyền và những nước nhỏ xung quanh cần phải nhường nhịn.
Tự Do Tân Văn có lập trường cởi mở trước các vấn đề thời đại, hướng đến việc tư duy giải pháp hơn là sa đà vào những cuộc tranh cãi vô bổ. Trong anh em tòa soạn vẫn có nhiều chủ ý không giống nhau về nhiều vấn đề. Một lý do duy nhất là chúng tôi ủng hộ tự do tư tưởng, từ thư tòa soạn của số đầu tiên, chúng tôi đã thưa với quý vị độc giả rằng tự do là một thiên mệnh và không ai có quyền có nhiều tự do hơn ai cả.
Tuy nhiên, khi đi sâu vào vấn đề China, dù có ủng hộ hay phản đối lập trường thân China đến đâu, chúng tôi nghĩ chắc chắn cũng có những câu hỏi nhất định được đặt ra: hợp tác đến đâu? nhường nhịn đến mức độ nào? bắt quân nhân buông súng chịu làm bia thịt có phải là một thái độ hòa hiếu? Hoặc chống thì chống đến đâu? bài xích những gì? bỏ đi những từ Hán Việt trong cách hành văn có phải là tinh thần tự chủ?
Những câu hỏi nhỏ này là đại biểu trong rất nhiều thứ cần phải biện phân cho rõ nét, hơn là chỉ đơn thuần vạch ra một lối không đầu không đuôi và tự biến mình thành con mồi cho những quan điểm chủ quan. Ngay cả việc nói Việt Nam cần nhường nhịn China vì cần thị trường China cũng chưa chắc là một cách nói có hiểu biết, bởi kim ngạch thương mại giữa Việt Nam và China luôn là thâm hụt về phía Việt Nam với tỉ lệ rất cao. Có thể xem số liệu của năm 2020 để thấy: Việt Nam xuất khẩu sang China được 48.9 tỉ đô thì cùng lúc nhập lại của China 84.1 tỉ đô hàng hóa[1]. Một cách dễ hiểu, Việt Nam là thị trường lớn của China và China kiếm lợi từ Việt Nam gần gấp đôi Việt Nam kiếm lợi từ China. Ai cần ai hơn là một chuyện rất dễ thấy, bởi nếu dùng sự thâm hụt thương mại này để mua hàng hóa ở nước khác và đổi lại họ mua cùng số lượng hàng hóa của Việt Nam giá trị tương đương, thì đã đủ để tạo ra một thị trường gần tương đương thị trường China-Việt Nam hiện tại.
Những lý thuyết về sự béo bở của thị trường China giống như mật khổng tước – một vị thuốc dược tính nhẹ, mát và có thể giải độc. Nhưng “mật khổng tước”[2] còn là tên một loại trùng độc của Vân Nam[3], với thân đen và những hoa văn màu đỏ cam bắt mắt, mang chất độc có thể làm tê liệt thần kinh và gây ảo giác sau đó là tử vong. Thực tế đã chứng minh một điều, những nước làm “bạn” với China chưa có nước nào đạt kết quả tốt, hãy nhìn những nước châu Phi, Sri Lanka… điều chờ đón họ là bẫy nợ, mất lãnh thổ, môi trường sinh thái ô nhiễm kiệt quệ và bị khống chế mọi bề. China chính là một thứ mật khổng tước, tốt lành trong lời rao chào mời của họ, nhưng khi nếm vào chính là một thứ kịch độc.
Trong số này, chúng tôi xin giới thiệu một số bài viết về China và mời gọi quý vị độc giả cùng có những tư duy thấu đáo về tên láng giềng đầy tai tiếng này. Những ý kiến trao đổi xin gởi email về cho chúng tôi tại địa chỉ: toasoan@tudotanvan.com; xin hết lòng cảm tạ quý vị. Tự Do Tân Văn
[1] https://vneconomy.vn/viet-nam-nhap-sieu-352-ty-usd-tu-trung-quoc-nam-2020-20210116060854477.htm
[2] 孔雀胆 – khổng tước đảm
[3] Có hai loài, tên khoa học là Mylabris phalerata Pallas và Mylabris cichorii Linnaeus
Leave a Reply
Your email is safe with us.